Người ta bảo số 5 là tự do, sáng tạo, cá tính mạnh…
Mình xin phép thêm một dòng: “và cực kỳ giỏi… tranh luận với mẹ nội!”
Kết quả? Mình thắng một trận cãi, thua một trận tình cảm.
Chốt đơn bài học: cái gì sáng quá thì cũng chói!
Theo bạn phần chìm của tảng băng nổi có đẹp đẽ không? Với mình – một người mang năng lượng của số 5 – phần chìm ấy chính là nơi chất chứa cả ánh sáng lẫn bóng tối.
Nếu chỉ quan sát, bạn sẽ thấy một số 5 luôn luôn mang một nguồn năng lượng rất lôi cuốn, số 5 rất năng động, sáng tạo, tư duy nhạy bén, ham học hỏi, phản xạ nhanh với cá tính mạnh mẽ, rõ nét… họ tự do trong công việc, cuộc sống của chính họ và luôn là một màu sắc rất riêng không dễ nhận nhầm (trừ khi họ cố tình giấu giếm sự hiện diện của bản thân trong đám đông).
Nhưng chỉ có mình mới biết, số 5 mình đây cũng có những lúc ôm một khối mông lung tự gặm nhấm vì không biết mình phải làm gì đây? Có những lúc sa đà vào thú vui tiêu cực khiến cho bản thân trượt một đoạn dài trước khi biết tự mình tỉnh ngộ.
Mình sẽ vì quá mải mê trong thế giới riêng của mình mà bỏ qua mọi cảm xúc của người khác khiến họ cảm thấy không mấy vui vẻ.
Gần đây nhất, có thể kể đến là cuôc tranh luận với mẹ nội mình (mình gọi bà nội của các con là mẹ nội, thay vì bà nội). Câu chuyện sẽ chẳng có gì nếu như mình không cố gắng bảo vệ quan điểm về việc con xem tivi 2 tiếng và ngồi học laptop 2 tiếng là 2 vấn đề khác nhau không thể đánh đồng.
Nhưng với bố mẹ nội thì 2 tiếng đó đều làm ảnh hưởng mắt của con tại sao cấm xem tivi mà lại bắt con ngồi học?
Tất nhiên, mẹ nội sau khi nghe mình và chồng giải thích thì mẹ hiểu và chỉ có một lưu ý rằng chúng mình có thể tranh luận sau hoặc giải thích sau lúc đó – tránh thời điểm mọi người đều đang sôi trào.
Nhưng mình vẫn cứ mải mê với việc bày tỏ quan điểm về 2 vấn đề đó. Dẫn đến câu chuyện kết thúc không mấy nhẹ nhàng. Và mình chỉ nhận ra mình cần dừng lại khi đối phương im lặng – một sự im lặng khiến mình chợt tỉnh và cảm thấy thật tệ…
Cả buổi sau đó, mình đã ngồi viết, để bình tĩnh lại và cố gắng tự tha thứ cho bản thân mình. Mình tự nhủ với bản thân, có thể do ảnh hưởng nội tiết nên mình đã không khống chế đươc mình, mình nói chuyện với một vài người bạn, mình ra ngoài với chồng và dành thời gian cho công việc để tự cho bản thân mình một lối thoát và sự bình yên sau khi bị mặt tối của mình lấn át.
Không có con số nào hoàn hảo. Nhưng chính cách ta quan sát, điều hòa và lớn lên từ con số đó – mới là điều khiến hành trình trở nên ý nghĩa. Mình của ngày hôm nay luôn có thể tốt hơn mình của hôm qua – vậy là đủ rồi.
Con số không tạo nên bạn.
Mà cách bạn học cách sống cùng nó – mới khiến bạn thật sự tỏa sáng.



