Sự kết nối chỉ thực sự vĩnh cửu khi mỗi người biết giữ lại cho mình một khoảng trống

Không phải vì mình không muốn giúp,
Mà vì mình cũng cần học cách… không biến mất trong chính những điều mình trao đi.
Kết nối bền là khi ai cũng có một khoảng trống đủ lành, đủ riêng.

Có một kiểu áy náy mình hay gặp phải:
Không phải vì mình sai.
Mà vì, mình không thể tiếp tục “đồng hành cùng tất cả”…

Hẳn bạn cũng đã từng được ai đó tìm đến để “xin lời khuyên” – dù bạn không chắc mình có đủ năng lượng để lắng nghe lúc đó, bạn đã làm gì?
Mình đã từng cố gắng giúp đỡ, thậm chí bị cuốn theo việc giúp đỡ đó, rồi cảm thấy mình như bị “sập nguồn”.
Mình từng lắng nghe một người bạn trút bầu tâm sự, san sẻ nỗi niềm hết cả 2 tiếng đồng hồ… và đến khi kết thúc, mình không còn năng lượng để tự rót cho mình một cốc nước.
Mình cũng đã từng lựa chọn từ chối, và rồi sống trong cảm giác áy náy cả một thời gian dài sau đó.
Con số 5 mang nhân cách 9, khiến mình không thể giả vờ như không biết được cảm xúc của người khác, mình rất nhạy cảm nhất là khi có người đang cần được mình giúp đỡ.
Nhưng khó khăn của mình lại là làm sao để duy trì được sự giúp đỡ này lâu dài mà không ảnh hưởng đến những ranh giới nhất định.

Nhiều khi mệt mỏi vì sự lựa chọn này, mình hay tự chất vấn bản thân:

Mình đang làm điều này vì mình thật sự muốn?
Hay chỉ vì mình quen với việc phải làm gì đó cho họ?
Mình có thể làm việc này mà không cảm thấy bị cạn kiệt không?
Mình liệu có bị tan biến trong mối quan hệ này nếu cứ tiếp tục kết nối?

Chữa lành một người khác không phải là tự cào rách chính mình, mình vẫn đang cố gắng học cách dựng lên những ranh giới – không phải để cách xa những người cần mà để bản thân luôn duy trì trạng thái tốt nhất, lành nhất khi có người cần đến.

Có những kết nối…
… chỉ thực sự vĩnh cửu…
…khi mỗi người… biết giữ lại cho mình một khoảng trống.

#nhungconsovietbangchu #pthk

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Agam99 AGAM99