Khi mẹ cần… một cái ôm (từ chính mình)

Khi mẹ cần… một cái ôm (từ chính mình)

Có những ngày, dường như mọi thứ đều trật khỏi quỹ đạo.
Con khóc nhiều hơn bình thường.
Chồng bận hơn mọi khi.
Cơm canh không ngon miệng.
Công việc tồn đọng không biết bắt đầu tiếp tục từ đâu.
Mẹ cũng… mất dần năng lượng.

Không có chuyện gì quá nghiêm trọng, nhưng cũng không có gì đủ vui để mỉm cười.

Có những ngày như thế…
Mẹ chẳng biết phải nhờ ai, chẳng muốn than với ai.
Mẹ chỉ muốn… được ôm.
Một cái ôm siết chặt, ấm áp, vỗ về…

Nhưng lại nhận ra:
Mẹ đâu có rảnh để khóc hu hu trong vòng tay ai, vì một tay mẹ còn đang bận cầm bát cơm chuẩn bị bón cho con nhỏ, một tay thì nhắn tin xin cho con lớn nghỉ học vì sốt cao…

Kỳ lạ ghê.
Mẹ là người luôn dặn các con phải biết yêu bản thân, mà hôm nay lại quên mất cách để yêu chính mình.

Vậy thì…
Ôm mình một cái nhé mẹ.
Ôm cả cái bụng đang lặc lè.
Ôm cả cái lưng đang lục cục.
Ôm cả cái đầu đang căng như dây đàn.
Ôm luôn cả trái tim… đang mếu máo những nỗi niềm khó gọi tên.

Hôm nay không cần cố gắng,
Không cần “phải ổn”,
Không cần “phải vui”,
chỉ cần “còn thở” là được.

Vì ngày mai,
sẽ lại là một ngày khác – ngày mẹ tiếp tục thương, tiếp tục yêu và nếu có lỡ cáu thì cũng không sao…

Vì mẹ sẽ lại biết ôm mình,
ôm con,
ôm luôn cả những điều lộn xộn của hành trình làm mẹ.

Nếu hôm nay bạn cũng cần một cái ôm, hãy dừng lại 5 giây – đặt tay lên ngực và hít một hơi dài.

Chạm vào đó, là chạm vào tình thương sâu nhất mà bạn luôn có:
Tình thương của một người mẹ, dành cho chính mình.

#meyeumethuongdunglammecau #pthk

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Agam99 AGAM99