Có những thứ mình giữ – vì thói quen.
Có những thứ mình buông – vì lòng đã thôi không còn thấy mình trong đó.
Mình đã không cho rằng đó là một quyết định có sức ảnh hưởng cho lắm. Cho đến khi, quyết định tưởng chừng “nhỏ” ấy đã mang đến cho mình một cách nhìn nhận Thế giới rất khác, cuộc đời của mình giống như được thay thế một nhịp thở mới…
Mình đã phải suy nghĩ rất lâu: giữ lại hay buông một mối quan hệ.
Mình đã ngập ngừng.
Cân nhắc.
Đong đếm.
Suy tính.
Cho đến khi, mình nhận ra:
Mình thật sự khó có thể chịu đựng sự ràng buộc vào những điều đã cũ và có sức bào mòn năng lượng quá nhiều.
Nó giống như việc bạn mang theo một chiếc balo quá nặng hành trang, mà những hành trang đó – đôi khi – ta không còn có thể sử dụng được nữa.
“Muốn tự do, muốn đi được thật xa,
thì nên biết buông bớt những thứ khiến chân mình bị níu lại…”
Trước đó, mình không thể phủ nhận, mình liệu có đang buông bỏ cả những cơ hội hoặc trót lỡ đánh mất những giá trị bền vững thật sự hay không?
Năng lượng số 8 trong linh hồn sẽ giúp mình chậm lại cân nhắc: Tự do hay ổn định?
Nhưng xét cho đến cùng, nếu nó cũ thôi thì không sao, nhưng nếu nó khiến mình mệt mỏi, khiến mình phải liên tục hi sinh những nguồn năng lượng tích cực để duy trì – cố giữ – thì nó không còn là sự ổn định – nó giống như đôi bên đang cố giam cầm nhau hơn.
Khoảnh khắc mình quyết định: Buông. Nhẹ nhàng. Và dứt khoát.
Mình đã chuẩn bị cho một trận bão lòng.
Nhưng…
Sau khi buông bỏ, mình đã không thấy một trận cuồng phong như mình từng sợ.
Không có mất mát kinh khủng.
Không có hối tiếc.
Chỉ có một sự thở phào rất nhẹ.
Hoá ra, tự do thật sự không phải là việc chạy ra khỏi nơi mình từng thuộc về,
Mà là dám nhìn lại và lựa chọn: mình không cần ở lại một nơi chỉ vì từng quen thuộc.
Nếu không có năng lượng của sự tự do thôi thúc,
Có lẽ mình vẫn đang cố gắng miệt mài “cải tạo” một điều gì đó vốn đã không còn phù hợp.
Cũng chính vì lẽ đó, phần số mà mình mang theo tựa như một người bạn đồng hành thầm lặng – nó mang tên năng lượng mà mình đang nắm giữ, nhắc nhớ mình vào những lúc sau này cần đến sự quyết định.
Mỗi quyết định đều là cơ hội:
Để mình học cách không chỉ lắng nghe nhịp đập của con tim,
Mà còn lắng nghe “nhịp đập” riêng của mình trong từng con số.
“Buông, không phải vì hết yêu thương ai đó,
Buông – vì biết rằng mọi sự thay đổi đều cần có lý lẽ riêng cho sự thoả hiệp.”
